Đôi dòng Góp vui
5 posters
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Đôi dòng Góp vui
TÌNH VÀ TIỀN .
Tình hỏi tiền ơi .. mi ở đâu ,
Cho ta mong mỏi đến phát rầu ..
Tình đang lận đận vì .. lủng túi ,
Tiền vắng , tình xa sóng bạc đầu !
Tiền đến tình ơi thôi ngóng trông ,
Tình héo , tiền mang sắc cầu vồng ..
Ai bảo đồng tiền là bạc phếch ,
Có tiền tình lại .. tươi mênh mông .
Vẫn biết tình tiền là tù tội ,
Không tiền tình chẳng chịu lên ngôi !
Ví giỏi tay không đòi bắt cá ,
Cá buồn trôi tuột .. đĩa phải vôi …!
binhyentrongtim
Tình hỏi tiền ơi .. mi ở đâu ,
Cho ta mong mỏi đến phát rầu ..
Tình đang lận đận vì .. lủng túi ,
Tiền vắng , tình xa sóng bạc đầu !
Tiền đến tình ơi thôi ngóng trông ,
Tình héo , tiền mang sắc cầu vồng ..
Ai bảo đồng tiền là bạc phếch ,
Có tiền tình lại .. tươi mênh mông .
Vẫn biết tình tiền là tù tội ,
Không tiền tình chẳng chịu lên ngôi !
Ví giỏi tay không đòi bắt cá ,
Cá buồn trôi tuột .. đĩa phải vôi …!
binhyentrongtim
Mai Linh- Tổng số bài gửi : 13
Join date : 23/09/2014
Re: Đôi dòng Góp vui
Thưa bạn Mai Linh,
Chào mừng bạn tham gia "xóm vắng" Tiếng Thời Gian.
Chúng tôi hoan nghênh mọi đóng góp với mọi thể loại trên tinh thần văn nghệ, vui và không dung tục.
Nhận thấy bài viết của bạn không phù hợp với không khí trang thơ nơi bạn đăng bài, và có thể có nhầm lẫn về việc đề bút danh, chúng tôi mạn phép chuyển bài viết của bạn thành 1 chủ đề riêng.
Chúng tôi hoan nghênh mọi phản hồi, ý kiến của bạn.
Trân trọng,
Admin TTG
Chào mừng bạn tham gia "xóm vắng" Tiếng Thời Gian.
Chúng tôi hoan nghênh mọi đóng góp với mọi thể loại trên tinh thần văn nghệ, vui và không dung tục.
Nhận thấy bài viết của bạn không phù hợp với không khí trang thơ nơi bạn đăng bài, và có thể có nhầm lẫn về việc đề bút danh, chúng tôi mạn phép chuyển bài viết của bạn thành 1 chủ đề riêng.
Chúng tôi hoan nghênh mọi phản hồi, ý kiến của bạn.
Trân trọng,
Admin TTG
Re: Đôi dòng Góp vui
Thưa ADMIN
Không phải thơ của Mai Linh ạ.
Không phải thơ của Mai Linh ạ.
Mai Linh- Tổng số bài gửi : 13
Join date : 23/09/2014
Re: Đôi dòng Góp vui
Câu chuyện cực ngắn ( không rõ Nguỏn )
SƯU TẦM
CÂU CHUYỆN CỰC NGẮN
MỒ CÔI
Ba mất.
Mẹ nó sợ tuổi xuân trôi qua uổng phí, đi bước nữa.
Nó về ở với Nội.
Nội già. Nó làm tất cả.
Nó giống người Châu Phi – đen trùi trũi!
Có người hỏi: "Mày có buồn không?".
Nó yên lặng nhìn xa xăm...
Một chiều, nó dẫn về một con bé, nhỏ hơn.
Nội nhìn nó ngạc nhiên...
Nó ngậm ngùi: Con còn có Nội – nó chẳng còn ai.....
.................................................. ...........
Xin phép cho TV ... chua thêm vài câu :
... Nội im lặng - thở dài
Lặng lẽ lấy cơm xới thêm một bát
"Ngày mai đây nhà thêm một miệng ăn
Thằng nhỏ chắc còn gầy hơn trước !!..."
.................................................. ................
Câu chuyện tưởng chừng như rất ngắn
Lại dài ... thao thức suốt năm canh
Trời ngoài kia gió nổi từng cơn
Tình đời ấm lạnh !...
Những cành lá khẳng khiu tựa vào nhau - chờ gió lặng
Biết bao giờ ?!... Tịnh Vân
__._,_.___
image.jpg
SƯU TẦM
CÂU CHUYỆN CỰC NGẮN
MỒ CÔI
Ba mất.
Mẹ nó sợ tuổi xuân trôi qua uổng phí, đi bước nữa.
Nó về ở với Nội.
Nội già. Nó làm tất cả.
Nó giống người Châu Phi – đen trùi trũi!
Có người hỏi: "Mày có buồn không?".
Nó yên lặng nhìn xa xăm...
Một chiều, nó dẫn về một con bé, nhỏ hơn.
Nội nhìn nó ngạc nhiên...
Nó ngậm ngùi: Con còn có Nội – nó chẳng còn ai.....
.................................................. ...........
Xin phép cho TV ... chua thêm vài câu :
... Nội im lặng - thở dài
Lặng lẽ lấy cơm xới thêm một bát
"Ngày mai đây nhà thêm một miệng ăn
Thằng nhỏ chắc còn gầy hơn trước !!..."
.................................................. ................
Câu chuyện tưởng chừng như rất ngắn
Lại dài ... thao thức suốt năm canh
Trời ngoài kia gió nổi từng cơn
Tình đời ấm lạnh !...
Những cành lá khẳng khiu tựa vào nhau - chờ gió lặng
Biết bao giờ ?!... Tịnh Vân
__._,_.___
image.jpg
Mai Linh- Tổng số bài gửi : 13
Join date : 23/09/2014
Re: Đôi dòng Góp vui
Những câu chuyện ngắn chạm đến Tim
MỜI ĐỌC VÀ SUY TƯ...
MẸ TÔI
Chiến tranh ác liệt. Bố ra chiến trường. Mẹ cô độc dắt con lánh nạn khắp nơi.
Hòa bình. Bố không trở về. Mẹ khóc hằng đêm.
Năm năm sau mẹ mới quyết định lập bàn thờ với bức di ảnh của bố.
Một mình mẹ vất vả nuôi con. Vậy mà căn bệnh ung thư quái ác lại cướp mất mẹ.
Hôm bức ảnh mẹ được đưa lên bàn thờ bên cạnh bố, bất ngờ bố trở về! Tất cả chợt vỡ oà......
Bức ảnh bố được hạ xuống. Trên bàn thờ ...mẹ lại một mình.
MẸ GHẺ
Cô tôi muộn chồng vì quá dữ dằn, ruột thịt cũng chẳng ai muốn gần, đành lấy dượng, đã góa vợ.
6 tuổi, Lộc về với mẹ ghẻ, làm đủ việc mà vết roi mới chồng lên dấu đòn cũ...
Lộc 15 tuổi, dượng chết. Đinh ninh Lộc bỏ đi, nên ngày mở cửa mả, cô đuổi khéo:
- Có muốn về với bà ngoại mày không?
Lộc cúi đầu, nói trong nước mắt:
- Con đi rồi, mẹ ở với ai?
Sau câu nói ấy, dường như bà mẹ ghẻ thì ở lại với nấm mồ, còn cô tôi về, đi chùa, ăn chay.
Lộc trở thành cậu ấm - rồi trở thành thạc sĩ, mẹ con thân thương như một phép màu.
EM BÉ BÁN VÉ SỐ
Mười ba tuổi,cha chết. Mẹ lấy dượng. Bé bỏ học đi bán vé số.
Mẹ bảo : - Con liệu nuôi lấy thân, mẹ bất lực.
Bé nghĩ : - Trong cuộc đời này ai khổ như mình ?
Tối nọ bán trúng độc đắc cặp mười cho một ông bằng tuổi cha. Bé vui mừng chạy tới báo tin.
Nhà vắng. Ông ấy cười cười kiểu dê cụ. Trao một tấm vé trúng thưởng rồi bảo :
- Của em .
Đêm đó bé không về nhà, đau đớn .....
Khuya tỉnh dậy nằm bên ngoài cánh cổng. Bé lần tìm tấm vé. Không còn. Cánh cửa khép chặt .....
TÌM EM
Ngày đó, cùng chung xóm nhỏ, em hay rủ tôi chơi trò " bịt mắt bắt dê ".
Sợ tôi ăn gian, em tự tay gấp khăn thật kỷ .
Vậy mà, chưa hết một vòng sân, tôi đã bắt được em. Em giãy nãy bắt đền, tôi lại chịu thua .
Lớn lên, theo gia đình phiêu bạt kiếm sống khắp nơi, mỗi lần nhìn lũ trẻ chơi trò năm cũ, tôi lại nhớ xóm nhỏ, nhớ em .... da diết ngậm ngùi .
Ngày xưa, chưa giáp một vòng sân..... Bây giờ,có ai bịt mắt đâu sao tôi tìm em, tìm hoài không thấy .
VẾT SẸO
Ngày bé, anh và tôi hay chơi trò cút bắt. Lần nọ tôi té ngã, máu ở đầu gối chảy rất nhiều .
Anh xuýt xoa theo từng giọt nước mắt của tôi, luôn miệng hứa sẽ che chở tôi suốt đời, không bao giờ để tôi đau nữa .
Lớn lên, anh đi du học, bỏ luôn ý định về nước .
Ngày mẹ anh mất, anh dẫn một cô gái da trắng, tóc vàng về chịu tang.
Tôi đứng nép sau bậu cữa, nhìn sang.
Bất chợt vết sẹo ở chân nhức buốt....
ĐÁNH ĐỔI
Chị yêu anh vì vẻ lãng mạn và coi thường vật chất. Chị xa anh cũng vì lẽ đó.
Nhân chứng của cuộc tình là chiếc xe đạp, nó chở đầy kỷ niệm của một thời yêu nhau.
Mười năm xa cách, anh lao vào cuộc mưu sinh và có một gia sản ít ai bằng.
Tình cờ anh gặp lại chị, nhìn thấy chiếc xe đạp ngày xưa, chị hỏi:
- Anh còn giữ nó?.
Anh nghẹn ngào:
- Anh làm ra những thứ này mong đánh đổi những gì anh có trên chiếc xe đạp ngày xưa.
QUÀ TẶNG CÙA THƯỢNG ĐỂ
Cô đã hơn một lần thủ thỉ với mẹ :
- Anh ấy là món quà quý giá nhất mà Thượng đế đã ban tặng cho con.
Lần nào nghe xong mẹ cũng mỉm cười.
Cô đã yêu, yêu bằng tất cả những gì mà cô có được.
Cô hồn nhiên và hạnh phúc bên anh mặc kệ bao thăng trầm của cuộc sống.
Với cô, anh là phần đời quan trọng nhất.
Rồi một ngày kia. Thượng đế đến mang món quà của cô đem tặng cho kẻ khác.
Ðêm nào cô cũng ôm gối mỏi mòn tự hỏi vì sao.....
Mẹ nằm bên khẽ nén tiếng thở dài.
CẠM BẪY QUÊ NHÀ
Hai người lấy nhau sau bao nhiêu bầm dập của cuộc đổi đời xa xứ.
Chị là cô Tú Xương tân-thời, tảo tần mọi việc trong ngoài, giấc mơ một mái ấm gia đình với vài đứa con ngoan. Chị đã toại-nguyện.
Những tưởng dòng đời cứ thế mà êm trôi.
Anh muốn về thăm quê hương, thăm mộ phần của thân phụ vắng người chăm sóc.
Hai tháng dài qua mau, anh về lại, người cứ ngẩn ngơ.
Một buổi nọ điện thoại cầm tay kêu, anh vừa nghe tiếng nói đã ba bước đi vào phòng đóng cửa lại.
Chị buồn lắm, nhưng không hỏi, mà có hỏi chắc gì anh đã nói.
Đúng một năm sau, anh lại khăn gói về quê, chỉ báo cho chị nghe trước có một tuần.
Chị sửng sờ:
- Về làm chi nữa? Mới về năm trước.
Anh ung dung bảo, muốn ly-dị.
Chị khóc, nước mắt tràn như sông như suối.
Giấc mơ bình yên một đời của chị phút chốc tan thành mây khói.
SƯU TẦM. (Không rõ Nguồn)
MỜI ĐỌC VÀ SUY TƯ...
MẸ TÔI
Chiến tranh ác liệt. Bố ra chiến trường. Mẹ cô độc dắt con lánh nạn khắp nơi.
Hòa bình. Bố không trở về. Mẹ khóc hằng đêm.
Năm năm sau mẹ mới quyết định lập bàn thờ với bức di ảnh của bố.
Một mình mẹ vất vả nuôi con. Vậy mà căn bệnh ung thư quái ác lại cướp mất mẹ.
Hôm bức ảnh mẹ được đưa lên bàn thờ bên cạnh bố, bất ngờ bố trở về! Tất cả chợt vỡ oà......
Bức ảnh bố được hạ xuống. Trên bàn thờ ...mẹ lại một mình.
MẸ GHẺ
Cô tôi muộn chồng vì quá dữ dằn, ruột thịt cũng chẳng ai muốn gần, đành lấy dượng, đã góa vợ.
6 tuổi, Lộc về với mẹ ghẻ, làm đủ việc mà vết roi mới chồng lên dấu đòn cũ...
Lộc 15 tuổi, dượng chết. Đinh ninh Lộc bỏ đi, nên ngày mở cửa mả, cô đuổi khéo:
- Có muốn về với bà ngoại mày không?
Lộc cúi đầu, nói trong nước mắt:
- Con đi rồi, mẹ ở với ai?
Sau câu nói ấy, dường như bà mẹ ghẻ thì ở lại với nấm mồ, còn cô tôi về, đi chùa, ăn chay.
Lộc trở thành cậu ấm - rồi trở thành thạc sĩ, mẹ con thân thương như một phép màu.
EM BÉ BÁN VÉ SỐ
Mười ba tuổi,cha chết. Mẹ lấy dượng. Bé bỏ học đi bán vé số.
Mẹ bảo : - Con liệu nuôi lấy thân, mẹ bất lực.
Bé nghĩ : - Trong cuộc đời này ai khổ như mình ?
Tối nọ bán trúng độc đắc cặp mười cho một ông bằng tuổi cha. Bé vui mừng chạy tới báo tin.
Nhà vắng. Ông ấy cười cười kiểu dê cụ. Trao một tấm vé trúng thưởng rồi bảo :
- Của em .
Đêm đó bé không về nhà, đau đớn .....
Khuya tỉnh dậy nằm bên ngoài cánh cổng. Bé lần tìm tấm vé. Không còn. Cánh cửa khép chặt .....
TÌM EM
Ngày đó, cùng chung xóm nhỏ, em hay rủ tôi chơi trò " bịt mắt bắt dê ".
Sợ tôi ăn gian, em tự tay gấp khăn thật kỷ .
Vậy mà, chưa hết một vòng sân, tôi đã bắt được em. Em giãy nãy bắt đền, tôi lại chịu thua .
Lớn lên, theo gia đình phiêu bạt kiếm sống khắp nơi, mỗi lần nhìn lũ trẻ chơi trò năm cũ, tôi lại nhớ xóm nhỏ, nhớ em .... da diết ngậm ngùi .
Ngày xưa, chưa giáp một vòng sân..... Bây giờ,có ai bịt mắt đâu sao tôi tìm em, tìm hoài không thấy .
VẾT SẸO
Ngày bé, anh và tôi hay chơi trò cút bắt. Lần nọ tôi té ngã, máu ở đầu gối chảy rất nhiều .
Anh xuýt xoa theo từng giọt nước mắt của tôi, luôn miệng hứa sẽ che chở tôi suốt đời, không bao giờ để tôi đau nữa .
Lớn lên, anh đi du học, bỏ luôn ý định về nước .
Ngày mẹ anh mất, anh dẫn một cô gái da trắng, tóc vàng về chịu tang.
Tôi đứng nép sau bậu cữa, nhìn sang.
Bất chợt vết sẹo ở chân nhức buốt....
ĐÁNH ĐỔI
Chị yêu anh vì vẻ lãng mạn và coi thường vật chất. Chị xa anh cũng vì lẽ đó.
Nhân chứng của cuộc tình là chiếc xe đạp, nó chở đầy kỷ niệm của một thời yêu nhau.
Mười năm xa cách, anh lao vào cuộc mưu sinh và có một gia sản ít ai bằng.
Tình cờ anh gặp lại chị, nhìn thấy chiếc xe đạp ngày xưa, chị hỏi:
- Anh còn giữ nó?.
Anh nghẹn ngào:
- Anh làm ra những thứ này mong đánh đổi những gì anh có trên chiếc xe đạp ngày xưa.
QUÀ TẶNG CÙA THƯỢNG ĐỂ
Cô đã hơn một lần thủ thỉ với mẹ :
- Anh ấy là món quà quý giá nhất mà Thượng đế đã ban tặng cho con.
Lần nào nghe xong mẹ cũng mỉm cười.
Cô đã yêu, yêu bằng tất cả những gì mà cô có được.
Cô hồn nhiên và hạnh phúc bên anh mặc kệ bao thăng trầm của cuộc sống.
Với cô, anh là phần đời quan trọng nhất.
Rồi một ngày kia. Thượng đế đến mang món quà của cô đem tặng cho kẻ khác.
Ðêm nào cô cũng ôm gối mỏi mòn tự hỏi vì sao.....
Mẹ nằm bên khẽ nén tiếng thở dài.
CẠM BẪY QUÊ NHÀ
Hai người lấy nhau sau bao nhiêu bầm dập của cuộc đổi đời xa xứ.
Chị là cô Tú Xương tân-thời, tảo tần mọi việc trong ngoài, giấc mơ một mái ấm gia đình với vài đứa con ngoan. Chị đã toại-nguyện.
Những tưởng dòng đời cứ thế mà êm trôi.
Anh muốn về thăm quê hương, thăm mộ phần của thân phụ vắng người chăm sóc.
Hai tháng dài qua mau, anh về lại, người cứ ngẩn ngơ.
Một buổi nọ điện thoại cầm tay kêu, anh vừa nghe tiếng nói đã ba bước đi vào phòng đóng cửa lại.
Chị buồn lắm, nhưng không hỏi, mà có hỏi chắc gì anh đã nói.
Đúng một năm sau, anh lại khăn gói về quê, chỉ báo cho chị nghe trước có một tuần.
Chị sửng sờ:
- Về làm chi nữa? Mới về năm trước.
Anh ung dung bảo, muốn ly-dị.
Chị khóc, nước mắt tràn như sông như suối.
Giấc mơ bình yên một đời của chị phút chốc tan thành mây khói.
SƯU TẦM. (Không rõ Nguồn)
Mai Linh- Tổng số bài gửi : 13
Join date : 23/09/2014
Re: Đôi dòng Góp vui
Đọc những mẫu chuyện ngắn Mai Linh đưa lên, nghe sao chua chát quá.
Chợt muốn nghe lại bài này:
... bánh ngọt cùng mời ăn
Nhớ chăng củ khoai ngon
Bánh tươm vàng như nắng
Bánh này mình chưa cắn
Sao mà miệng cay đắng ...
Chợt muốn nghe lại bài này:
QUÁN BÊN ĐƯỜNG
Sáng tác: Phạm Duy
Trình bày: Thái Thanh
Sáng tác: Phạm Duy
Trình bày: Thái Thanh
... bánh ngọt cùng mời ăn
Nhớ chăng củ khoai ngon
Bánh tươm vàng như nắng
Bánh này mình chưa cắn
Sao mà miệng cay đắng ...
Hoàng Lão Tà- Admin
- Tổng số bài gửi : 1530
Join date : 11/12/2009
Re: Đôi dòng Góp vui
Cảm ơn ML ,và HLT cho đọc tryện và nghe nhạc thấy lâm ly
Cỏ Lạ- Tổng số bài gửi : 95
Join date : 02/10/2014
Re: Đôi dòng Góp vui
Cam on ML da cho doc nhung mau chuyen ngan rat hay va cam dong.
QUÁN BÊN ĐƯỜNG...LT oi ! bai hat nay nghe quen lam nhe
QUÁN BÊN ĐƯỜNG...LT oi ! bai hat nay nghe quen lam nhe
tieng thoi gian- Tổng số bài gửi : 905
Join date : 07/10/2012
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
Thu 30 Nov 2023, 03:16 by mùa xuân
» Sao chưa ai chịu nghêu ngao ?
Wed 29 Nov 2023, 03:40 by mùa xuân
» Ru gọi người tình
Wed 10 May 2023, 15:42 by Hoàng Lão Tà
» Một thời ly loạn
Sun 07 May 2023, 14:51 by huuhoi
» Khổng Tử Phiếm Đàm
Tue 02 May 2023, 15:44 by Hoàng Lão Tà
» Trang Thơ Tuyền Linh
Tue 08 Jun 2021, 03:00 by Cỏ Lạ
» TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG TRƯỚC MẶT
Mon 07 Jun 2021, 08:43 by Hoàng Lão Tà
» TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG TRƯỚC MẶT
Mon 07 Jun 2021, 08:40 by Hoàng Lão Tà
» Tình khúc Tuyền Linh Nguyễn Văn Thơ
Mon 07 Jun 2021, 08:30 by Hoàng Lão Tà
» Tình khúc Tuyền Linh Nguyễn Văn Thơ
Mon 01 Mar 2021, 11:40 by tuyenlinh47